Phát Nguyện Giác Ngộ

 


Phát Nguyện Giác Ngộ

Đẹp người, đẹp nết, đẹp duyên

Trẻ thời tin kính chư hiền Thánh Tăng

Người tu có lúc nhọc nhằn

Vượt lên gian khó ân cần độ sinh.

Kiếp người vì phải mưu sinh

Gây bao nghiệp ác sát sinh giống, loài

Nỗi đau ân oán muôn đời

Chất chồng tội lỗi người ơi! Đắng lòng.

Làm người xin chớ tranh công

Hại người rồi để vướng vòng lợi danh

Hơn thua đấu đá tranh giành

Nỗi đau đọng lại ai giành riêng ai ?

Làm người ai cũng có tài

Có khi dùng đúng lại sai mấy phần

Vì ta làm cái ta cần

Lại còn va chạm miếng ăn của người

Ở đời sống để tìm vui

Mà gây tạo nghiệp chẳng nơi nào từ

Thương thay thân phận kiếp người

Vì lo bổn phận mà dư lỗi lầm

Nhủ thầm lòng có nhẫn tâm

Khi ta hành thiện mà "đâm trúng người"

Người nghe, người ngộ đã rồi

Siêng năng sám hối người ơi đừng buồn!

Cuộc đời là những chiếc gương

Ta đi, ta đứng soi đường chính ta

Cầu mong ta thoát đường tà

Ngày ra đi mãi vẫn là ánh dương.

Gặp người gian khổ ta thương

Vì ta đã rõ con đường thế gian

"Chẳng chê, chẳng trách, chẳng màng

Phận ta bé nhỏ có làm được chi"

Kiếp người lắm đỗi sầu bi

Tham danh đoạt sắc lợi gì mai sau

Người tu càng biết thương nhau

Chúng sinh khờ dại ta nào có hay

Tội danh tích lũy từng ngày

Ta đâu biết được lỗi này từ đâu

Người tin nhân quả nhiệm mầu

Sẽ càng khiếp sợ quả sâu vô cùng

Làm người xin hãy bao dung

Chớ gieo oan trái tận cùng mai sau

Vì khi ta thấu nỗi đau

Chính ta chẳng muốn vì sao hại người

Hiểu nhân hiểu quả duyên rồi

Ta nên tu tập theo lời Như Lai

Vì tin ta đã làm sai

Nên ta sám hối từng ngày thiết tha

Phật Đà, Tăng bảo là nhà

Giúp ta thoát khổ lánh xa muộn phiền

Người xem, người đọc hữu duyên

Xin ghi khắc mãi chữ Thiền trong tâm

Tu hành đừng để mê lầm

Lõi tâm thiện Pháp phải nằm thật sâu

Pháp hành nào thoát khổ đau

Thì ta nương náo dựa vào mà tu.

Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật

Nam Mô A Di Đà Phật

Nam Mô Đại Từ Phụ Di Lặc Tôn Phật

Nam Mô Đại Từ Đại Bi Quán Thế Âm Bồ Tát

Nam Mô Đại Nguyện Địa Tạng Vương Bồ Tát



Đăng nhận xét

0 Nhận xét